Một người thầy giáo muốn dạy cho học sinh hiểu về đặc quyền và thái độ xã hội
Tại một trường trung học, một người thầy giáo muốn dạy cho học sinh hiểu về đặc quyền và thái độ xã hội, một khái niệm đôi khi còn khó hiểu với ngay cả người lớn. Ông tổ chức một trò chơi. Đầu tiên, ông đặt trước bục giảng một thùng rác. Sau đấy, ông yêu cầu tất cả học sinh vo tròn một tờ giấy và ném vào thùng rác ấy:
– Các bạn là đại diện cho các tầng lớp của xã hội. Mỗi người đều có một cơ hội để trở nên giàu có và bước chân vào tầng lớp cao tầng, bằng cách ném cục giấy các bạn có trên tay vào cho bằng được thùng rác này, với điều kiện là bạn phải ngồi yên ở vị trí mình.
Các học sinh bắt đầu ném. Một số sự phàn nàn nhanh chóng xuất hiện, khi họ nhận thấy điều không công bằng của trò chơi này.
Rất nhanh, các em biết rằng những người ngồi bàn đầu là người có kết quả tốt hơn.
– Đấy chính là đặc quyền. Có phải những lời phàn nàn hầu như đều xuất phát từ phía sau không? Và các em cũng có nhận thấy những người ngồi phía trước đều không cảm thấy bận tâm về đặc quyền họ được hưởng không? Họ chỉ quan tâm đến viên giấy mình đã nằm trong thùng rác hay chưa. Đó cũng chính là cách người giàu suy nghĩ, thầy giáo trả lời.
– Các em ngồi đây, nhận được sự giáo dục này cũng chính là một đặc quyền. Chỉ hy vọng, các em hãy sử dụng đặc quyền ấy để phấn đấu đạt được những gì mình thực sự mong muốn, cũng như có cái nhìn bao dung hơn, với những người không được may mắn bằng.
– Các em thấy đấy, một số bạn ngồi khu vực đầu ném ra ngoài, đồng thời một số bạn ở khu vực phía sau nhưng lại ném thắng. Đó có thể là sự may mắn, có thể là biệt tài, như các bạn đang chơi bóng rổ thì sẽ ném tốt hơn. Cuộc sống vốn dĩ cũng vậy, cũng có một số đặc quyền còn vượt trội hơn đặc quyền xuất thân, ví dụ như nhan sắc, trí tuệ hay tài năng chẳng hạn…
Như thế, các em cũng phải hiểu, nếu phải sinh ra ở xuất phát điểm thấp, ngồi ở phía xa hơn và không có một biệt tài gì cả, bắt buộc các em phải cố gắng nhiều hơn, hoặc may mắn nhiều hơn, mới có thể đạt được sự sung túc. Hãy suy nghĩ về xuất thân và giấc mơ của chính mình. Lưu ý, suy nghĩ để cố gắng hơn chứ không phải suy nghĩ để bóp méo giấc mơ lại. Còn riêng những em ngồi bàn đầu, có phải một số em ném không trúng không? Đúng vậy! Các em sinh ra trong môi trường tốt không có nghĩa là các em sẽ có kết thúc tốt. Các em chỉ có xác suất tốt hơn thôi. Mọi rủi ro trong cuộc sống đều có thể sẽ tước đi đặc quyền của em bất kỳ lúc nào… Nhưng, các em biết không, cái đánh mất đi, chắc chắn nhất, đó chính là thái độ của các em. Các em chểnh mảng các em sẽ phải trả giá. Cha mẹ các em có thể lo cho các em ngồi đây học, nhưng họ không thể nào học thay cho các em được. Cuộc đời các em là do các em tự quyết định, các em luôn phải “tự ném” trong tất cả các quyết định sau này, khi các em đã có thể tự lập.
Cả lớp im lặng.
Thầy hỏi tiếp:
– Có bạn nào ngồi ở sau lớp ném trúng vào rổ không?
– Dạ, không ạ!
-Vậy tại sao mỗi lần vào lớp, các em đều cố ngồi thụt về phía sau, đùn đẩy nhau lên bàn đầu? Các cơ hội trong cuộc sống không phải lúc nào cũng đến. Nếu giả sử, hôm nay chiếc rổ này đúng là cơ hội đổi đời thật sự, việc các em cứ rúm ró đằng sau lớp học thế kia, có phải là đã chối bỏ đặc quyền của mình hay không? Mà nếu đúng cái rổ này là cơ hội thật sự, thì nó sẽ không bự như vậy đâu. Cơ hội thật sự trong cuộc sống rất khó tìm. Chúng ta có gần 30 học sinh, cái gọi là vị trí trung tầng của xã hội này cũng có thể chỉ dành cho một vài người trong đây thôi. Hãy luôn mang tâm thế sẵn sàng trong bất kì cơ hội được học hỏi nào!
Nào, thôi, bây giờ chúng ta sẽ qua tình huống tiếp theo. Thầy sẽ mang cái rổ này từ phía đầu lớp đi đến giữa lớp. Xong! Các em ngồi bàn đầu có ý kiến gì không?
– Kỳ quá thầy ơi!
– Thế còn các em, thầy mang đến sát bên em thế này, em có cảm giác như thế nào?
– OK! Thầy!
– Đúng đó! Thật ra, bất cứ hình thái xã hội nào cũng đều muốn hướng tới sự phát triển toàn diện hơn. Nhưng muốn và được cần rất nhiều thứ. Họ sẽ dịch chuyển các chính sách để mang lại tổng lợi ích nhiều hơn, theo – cách – họ – nghĩ. Tất nhiên điều đó sẽ tước đi đặc quyền của các tầng lớp khác. Có hai điều cần lưu ý. Điều đầu tiên, khi gặp bất kỳ sự kiện nào sau này, các em hãy cẩn thận với động cơ của họ. Khi một tầng lớp mất đi quyền lợi, hay cảm thấy không xứng với thứ mình nhận, cách nhìn nhận của họ sẽ rất tiêu cực. Đừng để sự tiêu cực ấy cuốn mất bản thân mình đi. Bài học thứ hai, là chính thầy. Thầy chỉ dạy các em Toán, thầy không phải là nhà tâm lý học, nhân chủng học, phân loại học, địa hình học gì gì đó. Thầy mang rổ thầy đến đây là bởi vì thầy chỉ thấy đây là nơi phù hợp nhất. Có thể là do thầy thấy anh này đẹp trai, cô này đẹp gái, con bé này đi học đầy đủ, hay thằng này hay lau bảng cho thầy. Thầy cư xử hoàn toàn cá nhân. Thầy bước đến đây là do suy nghĩ và nhận thức thầy là đến đây. Sự phản đối của mấy đứa trên kia, thấy vốn không quan tâm. Thế, các em có nên dựa vào thầy không?
-Thật ra, “Ai từ bỏ tự do để đổi lấy an toàn là người không xứng đáng được tự do và cũng không xứng đáng được an toàn.”(Benjamin Franklin). Đã là giai cấp thống trị thì ở đâu cũng là giai cấp thống trị, đừng mơ mộng giai cấp này sẽ tốt hơn giai cấp khác. Có thể vẻ ngoài nó sẽ tốt hơn đấy, nhưng chỉ trong chăn mới biết chăn có rận. Chính người Mỹ vẫn tồn tại thuyết âm mưu, Chính phủ Mỹ bắn chết Tổng Thống Mỹ, Kennedy vì ông muốn phá bỏ Fed, mang lại dân chủ thực sự cho người dân. Tự cường bản thân vẫn chính là phương pháp đúng đắn nhất. Đúng, quyết định của thầy vẫn có ảnh hưởng rất lớn đến các em! Nhưng không có nghĩa là các em hoàn toàn bị động với thầy. Các em có thể xun xoe nịnh nọt thầy, các em cũng có thể luyện kỹ năng “bắn rổ ba điểm”. Các em có thể ở lại. Các em có thể rời đi. Làm rắn, làm đại bàng, hay làm bọ chét trên thân đại bàng cũng được, thì các em cũng đã có cơ hội leo lên đỉnh. Chứ nếu mãi mãi bị động, mãi mãi phụ thuộc, e rằng rất khó! Vẫn là lưu ý, đã là tự chủ thì phải tự chủ trong tâm trí, tự chủ bằng tri thức của chính mình. Đừng vì một ý kiến phiến diện cá nhân mà quyết định, kể cả đó là ý kiến của thầy.
Câu chuyện đồ đạc
Brilliant way to harvest honey
Tìm hiểu độ thông minh và tính cách của bạn thông qua dấu vân tay
Có thể nói dấu vân tay là một món quà đặc biệt mà tạo hóa ban tặng cho mỗi người bởi tính đặc thù của nó. Bạn có thể dễ dàng tìm thấy một người có ngoại hình giống y chang mình nhưng sẽ không bao giờ tìm được ai có cùng dấu vân tay.
Nhờ đặc tính này, dấu vân tay đã và đang được áp dụng trong rất nhiều lĩnh vực, đặc biệt trong công nghệ như: khóa bằng vân tay trên iphone, khóa cửa nhà, khóa két… Nhưng không chỉ có vậy, dấu vân tay còn được dùng để kiểm tra trí thông minh và nhận biết khả năng của một người nhờ một mối liên hệ mật thiết với bộ não.
Dấu vân tay và những điều chúng ta chưa biết
Vân tay thường bắt đầu được hình thành vào tuần thứ 13 của thai kỳ và kết thúc trong khoảng từ tuần 19 – 24. Theo một nghiên cứu, việc hình thành của dấu vân tay diễn ra gần như cùng lúc với giai đoạn hoàn thiện não bộ. Đây chính là lý do khiến các nhà khoa học tin rằng, có một mối quan hệ chặt chẽ tồn tại giữa não bộ với những dấu vân tay.
Cấu tạo của não bộ là sự liên kết giữa các noron thần kinh. Cũng như dấu vân tay, các noron thần kinh trên não được hình thành trong giai đoạn từ tuần 13 cho đến tuần thứ 19 của thai kỳ, được phân bố không đồng đều trên khắp các trung khu não.
Các nhà khoa học cho rằng, dấu vân tay được hình thành dưới tác động của hệ thống gene di truyền mà thai nhi được thừa hưởng cùng tác động của môi trường, thông qua hệ thống mạch máu, hệ thần kinh nằm giữa hạ bì và biểu bì.
Một vài trong số các tác động đó là sự cung cấp oxy, sự hình thành các dây thần kinh, sự phân bố của tuyến mồ hôi và sự phát triển của biểu mô. Điều thú vị là mặc dù có chung một hệ thống gene di truyền nhưng vân tay ở mười đầu ngón tay của mỗi người sẽ mang những đường nét khác nhau.
Đặc biệt, hai anh/chị em song sinh cùng trứng có dấu vân tay tương đối giống nhau nhưng ta vẫn có thể phân biệt được rõ dấu vân tay của từng người. Bởi tuy có cùng hệ thống gene di truyền và chia sẻ chung môi trường phát triển trong bụng mẹ, nhưng do vị trí khác nhau trong dạ con nên họ có dấu vân tay khác nhau.
Nghệ thuật “đọc” dấu vân tay nhận biết tính cách và khả năng tiềm ẩn
Những chuyên gia y khoa Nhật Bản đã chứng minh được các đường vân trên đầu ngón tay có liên quan chặt chẽ đến não bộ, cụ thể là các bán cầu não.
Phát minh này đã được ứng dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực, tạo ra một bước tiến vượt trội trong y khoa và nghiên cứu khoa học.
Vì thế, để tìm hiểu tại sao một người lại hành động như thế này còn người kia hành động theo cách khác, hay một người có năng khiếu về lĩnh vực này nhưng người khác lại không thì chỉ có một cách duy nhất là nghiên cứu họ thông qua dấu ấn riêng trên phần đầu ngón tay.
Dựa vào hình dạng và cách sắp xếp các đường nét mà người ta sẽ phân loại dấu vân tay như sau:
– Vân tay hình những đường cong (The Loop)
Đây là loại vân tay thường gặp và phổ biến nhất trong xã hội. Những người dấu vân tay kiểu này sở hữu một trí thông minh không thực sự tốt nhưng có tính cách tương đối dễ chịu. Họ là người chan hòa, luôn hài lòng với những gì đang có và là một nhân viên mẫn cán.
– Vân tay hình vòng xoáy (The Whorl)
Những ai sở hữu vân tay kiểu này có một trí thông minh siêu phàm cùng tính độc lập cao. Ý chí mạnh mẽ sẽ khiến họ luôn muốn trở thành người thủ lĩnh. Ngoài ra, họ còn có đầu óc tổ chức và đôi khi hơi cầu toàn.
– Vân tay hình vòng cung (The Arch)
Đây là loại vân tay thể hiện một bộ óc phân tích và tính cách khá thực tế, thận trọng. Những người mang dấu vân tay này thường tôn trọng những giá trị truyền thống và không muốn nhiều sự thay đổi.
Bên cạnh đó, họ còn có khả năng “làm chủ” sự nghiệp được gây dựng bởi phương pháp cao siêu và đi kèm với những yếu tố bất ngờ.
– Vân tay có hình dạng chiếc lều (The Tented Arch)
Người mang loại vân tay này thường có xu hướng đặt ra nhiều tiêu chuẩn riêng trong cuộc sống. Ngoài ra họ còn có tính cách hay lo lắng và có thể dễ bị kích động. Ngoài ra, một số tính cách khác còn phụ thuộc vào vị trí của vân tay này trên các ngón tay.
– Vân tay hình đường cong kép (The Double Loop)
Đây là một trong những trường hợp dấu vân tay hiếm gặp. Những người có dấu kiểu này trên tay có xu hướng hay nói dối, có cảm xúc không ổn định nên đôi khi gặp khó khăn trong các mối quan hệ. Ngoài ra, giới nghệ sĩ và cả giới tội phạm đều sở hữu loại vân tay này.
– Vân tay kiểu mắt công (The Peacock Eye)
Kiểu vân tay này có hình dạng khá đặc biệt bởi dường như nó là sự kết hợp của kiểu đường cong và hình vòng xoáy, tạo ra một đường nét rất giống với mắt một con công.
Đây được cho là dấu hiệu của một người hơi kỳ quặc, lập dị nhưng có tài năng nghệ thuật và sự sáng tạo, đặc biệt nếu ở ngón đeo nhẫn.
Câu chuyện đôi chim ưng và cành cây
Ngày xưa, có một vị vua nhận được món quà là hai con chim ưng rất đẹp. Chúng là hai con chim ưng từ ngoại quốc, là loài đẹp nhất mà ông từng thấy. Ông đưa những con chim quý này cho người nuôi chim ưng để huấn luyện.
Một tháng đã trôi qua, và người nuôi chim báo tin cho nhà vua rằng, mặc dù một con chim ưng đã bay vút lên bầu trời một cách mạnh mẽ, nhưng con còn lại vẫn không di chuyển khỏi cành cây mà nó đã đậu.
Vị vua mời thầy thuốc cùng pháp sư khắp nơi trên đất nước để đến xem tình hình của con chim ưng này, nhưng không ai có thể làm nó bay.
Đức vua đem sự việc này bày tỏ với các quan viên trong cung điện của mình, nhưng vào ngày hôm sau, khi nhìn qua cửa sổ cung điện, vị vua vẫn thấy con chim chưa rời cành.
Dù đã thử nhiều cách khác nhưng không cách nào thành công, vị vua tự nghĩ: “Có thể ta cần một người thân thuộc với vùng quê để hiểu bản chất của vấn đề“. Vì vậy ông gọi quan cận thần của mình rồi hỏi: “Hãy đi mời một người nông dân“.
Vào buổi sáng, nhà vua rất phấn khích khi thấy con chim ưng bay cao trên khu vườn cung điện. Ông nói với quan cận thần: “Mời người đã làm ra phép lạ này đến đây“.
Vị quan nhanh chóng mời người nông dân đến để diện kiến trước đức vua. Nhà vua hỏi ông ta: “Làm cách nào mà người làm con chim ưng bay được vậy?“.
Kính cẩn cuối đầu, người nông dân trả lời: “Thưa điện hạ, không có gì khó cả, tôi chỉ đơn giản là cắt cành cây nơi con chim đậu đi“.
Tất cả chúng ta đều có thể bay, bởi đó là tiềm năng đáng kinh ngạc của con người. Nhưng theo thời gian, chúng ta ngồi trên những cành cây của mình, rồi dính mắc vào những thứ thân thuộc mà quên mất bản năng của mình.
Khả năng của con người vô tận, nhưng hầu hết chúng ta vẫn chưa thể hoàn toàn khai phá hết. Chúng ta thích những thứ quen thuộc, thoải mái, và thú vui trần tục. Vì vậy phần lớn cuộc đời, chúng ta sống tầm thường thay vì thú vị, ly kỳ và đầy ý nghĩa.
Hãy học để phá bỏ những cành cây của sự sợ hãi mà chúng ta bám vào và giải thoát bản thân để có thể bay lên một cách huy hoàng.