Trong ba năm qua, tôi đã gặp không biết bao nhiêu bạn trẻ đầy tài năng, đầy minh triết, đầy tình yêu và đầy ước mơ, đã hoặc đang vật vã trên giảng đường đại học. Trước đó các bạn cũng vật vã trên ghế nhà trường trung học, thậm chí tiểu học. Tài năng bộc lộ càng sớm thì sự chán nản đến càng nhanh. Xin tặng bài viết này cho các bạn trẻ đang muốn hoặc đã bỏ học, một lần và vài lần.
Rất nhiều người trong số các bạn biết rõ mình là một đứa trẻ của New Age, là một lightworker. Rất nhiều người trong số các bạn có khả năng ngoại cảm.
Các bạn tiếp cận và mang sẵn trong mình một khối lượng tri thức khổng lồ, hơn hẳn những hệ thống kiến thức của trường học. Sự trung thực và nhạy cảm khiến giới trẻ ngạt thở trong những tổ chức và hệ thống giáo điều và giả dối.
Định mệnh của các bạn là những nhà chữa lành, ngưởi giảng dạy, nhà lãnh đạo, nghệ sỹ, nhà khoa học, nhà bảo vệ môi trường, nhà nông … Định mệnh của các bạn là hạnh phúc và tỏa sáng. Định mệnh của các bạn là cùng Trái đất thăng lên.
Nhưng các bạn lại bế tắc trong việc giúp đỡ chính mình, có được một tấm bằng đại học bình thường nhất, có một công việc đơn giản nhất và số tiền tối thiểu nhất cho chi tiêu cá nhân hàng ngày.
Và các bạn trở thành nỗi buồn, nỗi lo, gánh nặng cho cha mẹ. Và các bạn làm trĩu nặng Trái đất.
Trải nghiệm thời sinh viên
Tất cả chúng ta cần thực hành tâm linh trong cuộc sống đời thường. Các bạn hãy cảm ơn trường học cho bạn thấy về đủ thứ bất cập và vấn nạn của xã hội, cả vật chất và tinh thần.
Tất cả chúng ta cần lăn lộn trong đời mà không thuộc về đời. Các bạn hãy cảm ơn trường học đã cho các bạn cơ hội lăn lộn với đủ loại tâm trạng mà luôn cảm thấy chẳng thuộc về nó.
Tất cả chúng ta cần ánh sáng và tình yêu của tâm hồn đến thế giới của bản ngã. Các bạn hãy cảm ơn vì các bài học đầy bản ngã, cho bạn thấy được ánh sáng tâm hồn của chính mình.
Thời sinh viên, tôi cũng chán những gì được dạy ở trường, nên cố gắng tự tìm kiếm và học hỏi thêm các các kiến thức và kỹ năng khác. (Có thể, ngày trước tôi may mắn vì chưa đủ thức tỉnh như các bạn hôm nay để mà hiểu rõ bản chất của hệ thống giáo dục chính thống và tác hại của nó lên cá nhân và nhân loại, nên tôi cố gắng nhìn vào khía cạnh tốt của trường học, để khai thác nó).
Cho rằng, bằng cấp là công cụ kiếm sống, tôi đã phát minh ra đủ mọi trò đối phó, miễn sao không phải học, cũng không dối trá, mà vẫn có đủ điểm số. (May mà, tôi không hề biết trước rằng mai sau mình sẽ chẳng dùng gì đến những bằng cấp này, nên tôi không bao giờ có ý nghĩ bỏ học, mà chỉ dồn sức vào việc kiếm lấy tấm bằng).

Việc học tủ và đoán đề giúp tôi phát triển được phần nào khả năng ngoại cảm. Nhờ thói quen ghi nhớ vài kiến thức mà theo trực giác là đề thi trước ngày thi để rồi vứt bỏ ngay sau đó, mà tôi rèn được thói quen nắm rồi buông.
Tôi biết ơn những điều may mắn và những sự giúp đỡ mà tôi nhận được trong suốt năm tháng đi học. Học bổng và những năm tháng du học đã giúp tôi mở rộng trải nghiệm và nâng cao lòng tự tin. Nhờ có trường học, mà tôi được đi du lịch và được gặp người yêu. Bây giờ nhìn lại, hóa ra thời sinh viên, kiếm tiền bằng học bổng còn hiệu quả hơn là đi làm.
Kinh nghiệm ở trường khiến tôi học được về sự xoay xở để vẫn làm điều mình thích trong hoàn cảnh không có gì để mà thích. Nói vui, nếu mà việc học không chán kinh khủng, và mất quá nhiều thời gian, mà lại nhàn nhạt hay dễ chịu quá, thì có khi tôi chả học hỏi được nhiều đến thế. Đó thực sự là những năm tháng tuyệt đẹp.
Thế chúng ta đến trường để làm gì ?
Tôi luôn tin rằng mình không cần phải là con ngoan, trò giỏi. Cô giáo của con tôi nói rằng lớn lên cháu sẽ chẳng ra gì vì không phải trò giỏi, nhưng tôi biết rất nhiều người đã là con ngoan và trò giỏi, nên sau này cần chữa lành rất nhiều để vứt những thứ bị nhét trong đầu và trong người ra.
Chúng ta tự biết rằng chúng ta đến trường không phải để thuộc bài, được điểm cao hay làm hài lòng người khác. Chúng ta đến trường vì lơi ích và sự trưởng thành của chính mình, có thể hoàn toàn không phải từ sách vở.
Đứa trẻ hay thanh niên, đều có sự chán học ở mức độ cao hay thấp, nhưng chúng cần trường học để
– Thực hành việc tự giúp đỡ chính mình trong mọi hoàn cảnh và đối diện với thử thách một cách linh hoạt, để làm được điều cần thiết nhất, rồi đi ra mà ít bị ảnh hưởng tiêu cực nhất
– Thực hành việc giữ được sự tích cực của bản thân, đặc biệt sự linh hoạt, kiên định, nhẫn nại và bao dung, bất chấp ngoại cảnh
– Thực hành việc tìm kiếm và chiêm nghiệm chân lý cá nhân, giữa những định kiến, nhồi nhét tập thể đầy sai lầm.
– Trải nghiệm và thấu hiểu cuộc sống đời thường và thế giới của bản ngã, trước khi có thể cải thiện và hòa hợp thế giới đó với thế giới tinh thần

Đừng trao sức mạnh cho người khác, đừng vứt bỏ tương lai của bản thân
Hãy trăn trở với những giải pháp thiết thực để vượt qua, thậm chí chí cải tạo trường học, thay vì bị nghiền nát bởi chúng. Hãy giúp đỡ chính mình, những người trẻ như bạn và những đứa trẻ tương lai, thậm chí cả thày cô thay vì chạy trốn.
Nhiều bạn chạy trốn khỏi nhà trường, gia đình và các không gian chiêm nghiệm cá nhân, để bị cuốn trôi vào các phong trào tình nguyện, tâm linh hay New Age. Các bạn được thủ lĩnh của các phong trào nào đó trao cho tầm nhìn vĩ đại, thực ra là một viễn ảnh.
Rồi bạn trao lại cho họ những điều rất thực trong hiện tại, như thời gian và nguồn lực. Khi bạn trao sức mạnh của mình cho những người hô hào và lôi kéo bạn vào các sứ mệnh tâm linh, vì tương lai nhân loại, mà bất chấp hiện tại đời thường của cá nhân bạn, bạn vứt bỏ đi tương lai của mình, bạn phủ nhận giá trị cá nhân của mình.
Sự hô hào và lý tưởng không giúp bạn có tiền, có cơm ăn, có áo mặc, có bằng cấp, có việc làm, có sức khỏe, có sự hòa hợp với người thân. Khi bạn đang chung vai gánh vác trách nhiệm với đất nước, nhân loại, Trái đất, thì chẳng ai gánh vác việc riêng của bạn. Thực tế bạn đang vô trách nhiệm với chính mình và mẹ cha.
Ánh sáng hào nhoáng của các phong trào, tổ chức, không thể thay thế cho sự tỏa sáng của chính bạn từ những giá trị nội tâm. Người thày vĩ đại nào đó hay sách vở không giúp bạn trải nghiệm và học hỏi các bài học làm người.
Vào trong cuộc đời và trụ trong cuộc đời
Nhiều bạn trẻ bỏ học chỉ để trôi dạt bên đời, bỏ học chỉ để miễn cưỡng quay lại rồi lại bỏ. Đấy là kiểu bỏ học vì chán và không có phương hướng, chứ không bỏ học để lao vào đời sớm hơn như Bill Gate.
Có thể hàng chục năm về trước, cha mẹ các bạn cũng đã là đứa trẻ chán học, nhưng tràn đầy ước mơ như bạn hôm nay. Sau bao nhiêu năm lăn lộn với sinh tồn vật chất, bao gồm với việc sinh ra và nuôi dưỡng bạn, cha mẹ đã lãng quên mất rất nhiều giá trị tinh thần của chính mình. Cha mẹ của những đứa con “chán học” phải học rất nhiều để có thể bắt kịp với sự phát triển tâm linh của con.
Ngược lại, những đứa con phải thực hành về sinh tồn vật chất, phải vững bước vào đời, thì mới có thể thực hiện được sứ mệnh tâm linh của mình, mà vì nó bạn đã chọn cha mẹ để được sinh ra trong thế giới vật lý.

Vào trong cuộc đời, trụ trong cuộc đời, mở rộng trải nghiệm vật lý là sứ mệnh của những bạn trẻ. Đi vào thế giới bên trong và mở rộng nhận thức là sứ mệnh của cha mẹ các bạn. Nghiã là, những đứa con sẽ nâng đời sống tinh thần của cha mẹ và cha mẹ lại giúp con trụ vững trong thế giới vật chất 3D .
Định mệnh của bạn là bạn được sinh ra để giúp đỡ người khác tìm được giá trị và sống với sức mạnh bên trong, nhưng chính bạn hiện nay phải làm được việc này.
Trước hết, hãy tìm thấy giá trị trong các trải nghiệm học đường và trụ lại với sức mạnh bên trong của chính bạn.
Cho đến khi có một tấm bằng hoặc một công việc cụ thể để có thể tự nuôi sống bản thân, đó là lúc bạn có thể … bỏ học.

http://www.zeronews.us/2015/09/chan-hoc-va-bo-hoc-theo-tieng-goi-new.html